Hằng năm cứ đến ngày khai trường , lòng tôi lại nao nao đến khó tả . Cái cảm giác bâng khuâng đến xao xuyến . Và ngày này đã trở thành kỷ niệm khó phai trong kí ức của tuổi thơ tôi . Hàng cây quen thuộc bên đường ngày nào, giờ sao khác quá . Có lẽ chúng cũng rạo rực như chúng tôi . Những hạt sương tối qua vẫn còn lấm tấm trên lá , đang long lanh dưới nắng mai vàng rực rỡ , vô cùng ngoạn mục . Dường như mọi vật đều tràn đầy sức sống . Bước chân vào ngôi trường , tất cả mọi thứ đều quen thuộc không lạ lẫm gì với tôi . Ngôi trường này có khuôn viên thật đẹp , cây cỏ và hoa kiểng tươi hơn , nhiều hơn và xanh hơn những năm học thơ bé của tôi . Các phòng học cũng không thay đổi , nhiều phòng học dài cứ nối tiếp nhau và khang trang hơn . Tôi ngơ ngác tìm kiếm lớp học của mình , bước đi tới đi lui liên tục làm trán ướt đẫm cả mồ hôi . Tiếng chuông vang lên , báo hiệu giờ vào lớp . Chúng tôi nhanh chóng xếp hàng và chờ giáo viên chủ nhiệm vào lớp . Tâm trạng của bạn nào cũng náo nức và hồi hộp . Chúng tôi cứ ngơ ngác lắng nghe hướng dẫn của các thầy cô . Dường như các bạn cũng vui vẻ vì được gặp thầy cô thi phải . Những đôi mắt trìu mến ngước nhìn các thầy cô đi qua đi lại và cũng nhìn các người bạn thân của mình . Nhiều năm trôi qua nhưng những cảm xúc về ngày khai giảng đối với tôi khó có thể diễn tả hết , nó đã in sâu vào con tim của tôi và mọi người từ bao giờ . Và mỗi năm cứ đến ngày này là lòng tôi lại dâng lên những cảm xúc da diết đến khôn nguôi .
Trần Ngọc Bảo Hân
Lớp : 5/3